THPT Ngô Gia Tự Phú Yên
THPT Ngô Gia Tự Phú Yên

THPT Ngô Gia Tự Phú Yên

Giao lưu, trao đổi, kinh nghiệm thông tin…
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop avatar anmie

Share | 
 

 Yêu lạ lùng

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
thiensumuaxuan_tcm
Tước hiệuThiếu úy


Thiếu úy
thiensumuaxuan_tcm


Posts : 35
VNĐ : 112
Thanked : 0
Join date : 05/08/2011

Yêu lạ lùng Empty
Bài gửiTiêu đề: Yêu lạ lùng   Yêu lạ lùng I_icon_minitimeTue Aug 09, 2011 9:43 am

Tôi là người phát hiện, và đến làm quen với Minh trước. Cô gái kỳ lạ, nói liên tục, tràn năng lượng và có làn da trắng muốt.


1. Xuất hiện

Tôi làm cùng Minh trong một part-time hè. Công việc thật sự không có nhiều điều thú vị, thậm chí khá mệt và gây hao tổn nhan sắc trầm trọng. Những ngày đầu tiên, tôi đã muốn bỏ cuộc nếu như không phát hiện ra Minh trong đám đông những cô nàng tóc cột vểnh mặc đồng phục màu xanh.

Tôi là người phát hiện, và đến làm quen với Minh trước. Cô gái kỳ lạ, nói liên tục, tràn năng lượng và có làn da trắng muốt. Thật sự Minh rất dễ gần, hòa đồng và vui vẻ nhận từ tay tôi ly trà sữa “Được, tớ duyệt. Cho phép cậu làm quen!” . Một chút kiêu kỳ, tinh quái, và sau đó là khúc khích cười. Tôi cũng bật cười, nhìn ánh mắt cô ấy lung linh.

Những ngày sau đó, chúng tôi hay đi cùng nhau. Mặc kệ những lời xì xào bắt đầu xuất hiện. Tôi trấn an Minh, vờ bỏ ngoài tai tất cả, nhưng cảm thấy lòng mình chao đảo lạ kỳ.

Minh là cô gái luôn gây ngạc nhiên và đem đến rất nhiều bất ngờ. Chẳng hạn cô ấy sẽ rình rập ở đâu đó canh gác tôi, nhắn tin loạn xạ, và đột ngột nhảy ùm ra từ phía sau lưng chụp mắt lại. Hoặc sẽ hét ầm lên khi nhóm nhạc thần tượng của cô nàng được nhận một giải thưởng nào đó. Hoặc sẽ nốc cạn một ly bia chỉ với một hơi đầy phấn khích. Tôi không bao giờ đoán trước được cô ấy sẽ hành xử thế nào, đi thẳng, hay đột ngột rẽ ngang?

Một ngày, cả nhóm làm việc được nghỉ sớm. Chúng tôi không vội về nhà mà kéo nhau đi ăn tối và ca hát. Phòng karaoke với thứ ánh sáng mê hoặc, tôi chăm chú nhìn Minh hí hửng chọn bài. Không khí nóng lên với một ca khúc sôi động. Như là động lực để tôi quyết định nói ra điều bí mật nhỏ bé đó, sau chuỗi ngày âm thầm ở cạnh Minh. Có thể với ai khác, sự nghiệp, những giải thưởng, hay phút tỏa sáng huy hoàng là quan trọng. Nhưng đôi khi, điều quan trọng của một tên con trai chỉ dừng lại ở nụ cười của một cô bạn gái. Cô ấy có một cái đồng tiền ngay má. Và tôi yêu nụ cười đó.

Tôi yêu Minh.

Đôi mắt Minh mở to, tròn xoe nhìn tôi. Có điều gì đó khiến tôi cảm thấy như mình nghẹt thở, không thể đọc nổi điều gì trong ánh nhìn của cô ấy. Thất vọng, ngạc nhiên, vụn vỡ hay tức giận?

“Cậu chắc chứ?”

Tôi ấp úng, nghe máu nóng dồn lên mặt, không thể trả lời nổi. Những cô gái khác không có cái kiểu bình thản trước một lời tỏ tình như thế. Xung quanh đã bắt đầu reo hò và huýt sáo. Một vài tiếng động viên, rồi càng lúc tiếng vỗ tay càng lớn. Sự phấn khích của đám đông bủa vây, chỉ có hai người chúng tôi đối mặt. Tôi chết đứng vì tình huống ngoài dự kiến, Minh thì chăm chú xoáy vào mắt tôi dò xét.

Đột ngột, Minh kề sát mặt và đặt vào má tôi một nụ hôn. Rất nhẹ, rất ngọt, và thoảng như gió thôi.

“Tớ đặt gạch rồi nhé!”. Minh nói.

Tôi đã im lặng suốt đường về, Minh thì ngồi sau hát liên tục những ca khúc chắp vá lộn xộn. Cô ấy say ư?

Dừng xe trước ngôi nhà có cổng rào ngập hoa giấy, Minh vẫy tay chào và bật cười
“Đừng nghĩ nhiều. Ngủ ngoan nhé!”

Sau bao nhiêu đó chuyện mà bảo rằng tôi đừng nghĩ nhiều ư? Một nụ hôn khi cô nàng còn không thể đi vững phải bám vào tôi. Một nụ hôn xuất phát từ cô ấy, hay chỉ là do men bia?


2. Biến mất

Đột ngột, Minh biến mất.

Cô ấy chào mọi người, rút khỏi nhóm làm việc, và chỉ vỏn vẹn thông báo với tôi là trường cô ấy nhập học rồi.

Tôi tự cười mình sao mà khờ khạo.

Cuối cùng thì điều cô ấy nói với tôi cũng chỉ là tạm biệt. Ừ thì Minh cũng có hứa hẹn điều gì đâu. Chẳng hề có một lời chính thức nào giữa cả hai. Mơ hồ và chông chênh đến thế, nhưng sao cô ấy trở thành nỗi ám ảnh không thể nào giải thích.

Sự lo lắng khi Minh cứ luôn miệng bảo một ngày nào đó nên biến mất đi cho đẹp trời cuối cùng đã hóa thành sự thật. Tôi đã làm tất cả chỉ để giữ cô ấy lại bên mình mà vẫn không được. Chúng tôi quá vội vàng, quá hiếu thắng và sốc nổi? Nhưng nếu chỉ có vậy thì mọi thứ không thể khiến tôi đau nhói và mất ngủ mỗi đêm như thế.

Ừ thì sao cũng được, cô ấy có xem tôi là gì, có yêu tôi không cũng không còn là điều quan trọng. Tôi hiểu rõ lòng mình là được rồi mà, phải không?

Chỉ mới ngày hôm qua đếm ngược về trước, tôi lúc nào cũng ở cạnh Minh, gọi tên cô ấy và nói biết bao chuyện buồn vui. Chỉ mới ngày hôm qua thôi, Minh ngồi sau lưng tôi nói cười huyên thuyên, thỉnh thoảng ngủ gục gác đầu nhè nhẹ vào vai, hay hào hứng reo lên khi phát hiện ra một hàng bán cơm cháy mỡ hành.

Cứ ngỡ mọi thứ giản dị như thế thôi, cho đến một ngày tôi giật mình nhận ra ngồi đâu giữa đám đông cũng đang vô thức gọi nhầm thành tên cô ấy. Tụi bạn bật cười, tôi im lặng cam chịu những lời chọc ghẹo. Đúng là tôi đang bị bỏ mặc một mình rồi. Sự tức giận, thất vọng dâng lên. Rồi nhanh chóng chìm xuống dưới những đợt sóng hụt hẫng và buồn bã. Tôi yêu cô ấy nhiều hơn là trách giận. Đầu óc tôi quay mòng với đủ thứ chuyện, cảm giác bị phản bội, sự đợi chờ trông ngóng, cả những ấm ức vì bị bỏ rơi. Tôi cứ liên tục suy nghĩ, rồi tự mình chống chế giải thích cho Minh, để tự “thuốc” mình chờ chờ…

Cô ấy xuất hiện ở khắp nơi, khi tôi đi làm về ngang những con hẻm nhỏ, khi tôi co chân tránh một vũng nước lớn, khi tôi đứng dựa tường nép mình chờ hết mưa, khi tôi bất ngờ nhìn thấy một cô gái tóc cột vểnh trên phố.

Chừng nào Minh mới quay về đây?

3. Sẽ là một điều lãng mạn…

Một tháng. Hết giờ làm việc, tôi xếp đồng phục vào ba lô, thả bộ ra bãi xe. Từ ngày ấy tôi đã thôi không hào hứng đi tụ tập cùng mọi người như lúc trước.

Một bàn tay chụp lấy mắt tôi từ phía sau. Trái tim chợt chao đi. Minh đứng chờ tôi ở cửa ra vào, vẫn tóc cột vểnh, giày vải màu đỏ và mắt tròn xoe.

“Cậu đã biến mất ở chỗ quái quỷ nào thế?”

Tôi chụp lấy tay cô ấy, hỏi bằng tất cả những tức giận, ấm ức mà tôi đã phải chịu đựng.

“Trái tim tớ đang lao đến cậu với tốc độ quá nhanh. Bảo mình dừng lại là điều không thể. Nên tớ dừng một tí để thở, để suy nghĩ và chạy tiếp!”

“Lý do không chính đáng…” - tôi cự nự.

Và một nụ hôn trong sự kinh ngạc của tôi. Lúc nào Minh cũng là người chủ động kỳ lạ như thế.

“Tớ quay lại đặt gạch nhé!”

Rồi lại bật cười khúc khích.
T
ôi nhíu mày, nhìn cô ấy để chắc mình không nằm mơ.

“Rất sẵn lòng”. Tôi nghe mình cũng đang bắt đầu cách nói chuyện ngộ nghĩnh của em. Cô ấy đã về. Và tôi yêu cô ấy. Lạ lùng, nhưng lúc nào cũng sẽ là yêu thôi...

Đôi khi khoảng cách, sự chia xa, và biến mất chỉ để có thêm thời gian nhìn lại chuyện tình mình, và thấy mình đã bắt đầu yêu nhau là được rồi, đúng không?
Chữ Ký
Về Đầu Trang Go down
 

Yêu lạ lùng

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
THPT Ngô Gia Tự Phú Yên :: Giải Trí :: Thế Giới Truyện :: Truyện chữ dài tập-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất